Cho những ai yêu
mến ngôi nhà xưa của làng quê Bắc bộ. Với những chiếc ghế tre cũ kĩ, giếng nước
bên gốc cây lộc vừng toả bóng mát. Là hoa sen được cắm mộc mạc trong chiếc bình
gốm, cúc hoạ mi tinh khôi, loa kèn trắng của nắng tháng tư…những loài hoa đặc
trưng của bốn mùa Hà Nội.
Với những ca
khúc Trịnh, Ngô Thuỵ Miên,…trong tiếng violin và guitar mộc mạc căn nhà bỗng
trở nên gần guĩ hơn hết.
Có những lần tới
đây, tôi với anh chẳng nói tiếng nào với nhau vì giận, chỉ có tiếng nhạc như
soi vào lòng mỗi nguời nặng trĩu. Đi xa bỗng nhớ
Photos: https://www.facebook.com/cuoingocafe?fref=ts
(*´▽`*)
Trả lờiXóahihi, gì thế cưng, có giống tưởng tượng không?
XóaPhê hơn tưởng tượng luôn ngừi đẹp à (*´▽`*)
XóaNếu được nghe nữa thì phê hơn bé cưng ah:))
Xóa